Mùa hè, cái khoảng thời gian mà bất cứ một học sinh nào cũng mong muốn nó đến thật nhanh, để được nghỉ nghơi, vui chơi...sau một năm học tập căng thẳng. Những tôi tin chắc rằng có một khối lớp ko bao giờ mong khoảng thời gian hè của năm học đó đến, vì khi ấy sẽ có những giọt nước mắt chia ly, những tình cảm ngây thơ trong trắng của một thời học sinh, mỗi người một con đường, một định hướng, một tương lai ở phía trước...
Tôi đã trải qua những năm tháng học sinh và tôi biết rằng đó là quãng thời gian hạnh phúc nhất, vui vẻ nhất, vô tư nhất...của đời một con người.
Nhưng thời gian vẫn cứ trôi, mặc dù chúng ta muốn nó đứng mãi ở một khoẳnh khắc nào đó nhưng nó là quy luật tự nhiên, mà quy luật tự nhiên thì nó ko bao giờ theo ý của con người, rồi chúng ta vẫn phải bước vào cái năm cuối của thời học sinh, bước vào mùa hè cuối cùng của thời áo trắng, cái mùa hè chia ly ấy
Buổi học cuối cùng cả lớp ngồi có nhau
Những đôi mắt thoáng buồn như biết nói
Trong đôi mắt có bao điều muốn hỏi
Tuổi học trò ký ức mãi không phai
Tôi đã trải qua những năm tháng học sinh và tôi biết rằng đó là quãng thời gian hạnh phúc nhất, vui vẻ nhất, vô tư nhất...của đời một con người.
Tôi vẫn nhớ cái thời "xa xôi" ấy
Phượng rực đỏ như tuổi trẻ tâm hồn
Nắng rất vàng và bầu trời xanh ngắt
Đời tôi như một dòng sông êm đềm.
Ôi nhớ quá cái thời thơ dại ấy !
Hoàng hôn buông chẳng gợn chút nỗi niềm
Bài hát về ký ức sao đẹp quá
Từng khoảnh khắc dù một chút vấn vương.
Không biết tại sao và từ bao giờ tình yêu văn thơ lại tràn ngập trong tâm hồn của mình,mặc dù tôi học rất khá các môn Toán Lý Hóa......Tôi bắt đầu làm thơ viết nhật ký từ khi bước chân vào lớp 10, vì vậy cuốn lưu bút của tôi tràn ngập những câu thơ mà bây giờ tôi đọc lại tôi tự nhủ với mình sao mà thời đó mình ngây ngô thế....Phượng rực đỏ như tuổi trẻ tâm hồn
Nắng rất vàng và bầu trời xanh ngắt
Đời tôi như một dòng sông êm đềm.
Ôi nhớ quá cái thời thơ dại ấy !
Hoàng hôn buông chẳng gợn chút nỗi niềm
Bài hát về ký ức sao đẹp quá
Từng khoảnh khắc dù một chút vấn vương.
Phượng nở ve kêu hè lại về
Gợi lên tưởng nhớ buổi chia ly
Trang giấy trắng ghi vài dòng lưu niệm
Để xa rồi ta mãi mãi gần nhau
Tặng hoa ư! Hoa cũng sẽ tàn
Gửi dòng lưu niệm muôn vàn nhớ thương
Mỗi khi nhìn thấy những cành phượng đỏ tôi cũng thấy lòng mình xao xuyến lạ kì khi nghĩ về những buổi học ngày xưa, nhớ tới từng chi tiết cái lớp tôi vẫn học, nhớ cái bàn có 4 thằng ngồi, nhớ bạn bè, nhớ thầy cô. Nhớ những cơn gió hè lao xao hàng bạch đàn cạnh lớp học. Nhớ cả những tiếng ve trên cành phượng trước lớp, nhớ cây phượng già nhưng nhiều hoa vô kể ở gần phòng thí nghiệm và còn vô vàn điều để nhớ. Cảm xúc dâng trào trong trái tim tôi, tự nhiên tôi muốn... Gợi lên tưởng nhớ buổi chia ly
Trang giấy trắng ghi vài dòng lưu niệm
Để xa rồi ta mãi mãi gần nhau
Tặng hoa ư! Hoa cũng sẽ tàn
Gửi dòng lưu niệm muôn vàn nhớ thương
Hôm nay cảm xúc lại dâng trào, tôi ngồi cạnh lan can đây để nhớ lại những ký ức tuổi học trò. Tôi là vậy, thỉnh thoảng lại ngồi một mình suy ngẫm những gì đã trôi qua. Một con người nhạy cảm với cuộc sống, tôi quan sát những thay đổi xung quanh, sự cảm nhận tinh tế làm tôi đôi khi quá đa cảm.
Buổi học cuối cùng cả lớp ngồi có nhau
Những đôi mắt thoáng buồn như biết nói
Trong đôi mắt có bao điều muốn hỏi
Tuổi học trò ký ức mãi không phai